Tóc nâu

MÙA THƯƠNG ...





Dệt giấc mơ bằng tơ trời vương vấn
Từng sợi mềm như màu nắng hôm nay
Mùa Đông chưa anh ? Sao hoa nắng đầy tay
Vàng như lụa, thơm ngật ngầy hương mới
 
Tình rất cũ … mùa thương lại vời vợi
Chiều tương tư trong tầm với mà thôi
Nỗi nhớ nào hồng đượm cả cánh môi
Khi gọi khẽ tiếng dấu yêu ! Ừ thật khẽ …
 
Bên sóng đời, thời gian là bọt bể
Vỡ dịu dàng trên những đỗi bâng khuâng
Khi mùa sang, nắng hay tuyết đầy sân
Vẫn còn đó những lặng thầm kỷ niệm
 
Một, hay trăm, hoặc vạn năm huyễn biến
Thay đổi được gì những xao xuyến hai phương
Thơ đầu năm ép hoa cánh diệu thường
Thả vào nhớ ... về lối đường người nhận.
 




 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 22 tháng 2 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "MÙA THƯƠNG ..."